DẤU BUỒN
Ngày mai em bước theo chồng
Để đàn con nhỏ ẵm bồng anh lo
Cớ gì mặt phải buồn xo
Thôi em đừng trách lỡ đò, lỡ sông
Ngoài kia trời sắp sang đông
Hình như có giọt mưa lòng nào rơi
Em về bên đó mù khơi
Bên nầy thăm thẳm tím trời quạnh hiu
Áo xưa ngày tháng phai chiều
Trăm năm tình cũng bấy nhiêu là sầu
Mai em mặt áo cô dâu
Chắc không màu áo ngày đầu trao thân
Xe qua rớt lại bụi lầm
Bay bay trong gió dư âm một thời
Cũng tàn rồi giấc mơ vui
Em đi xin để ngậm ngùi riêng anh
Rồi đây tình cũ quên nhanh
Bên vòng tay lạ dỗ dành đời em
Đêm nghe lá rụng bên thềm
Nhìn con thơ ngủ hằn thêm dấu buồn!
Hoàng Anh 79 (Tp Long Xuyên – An Giang)